Lại nói, cô là người học vẽ, còn có thể tính toán kích thước sai lầm ư? Hành động của chúng nó khác nào đang sỉ nhục thân phận của cô.
“Để mẹ, chị đi tìm cái thước dây, tới đo kích cỡ gương mặt đồng chí Tề Hành, đợi chút nữa hai đứa tự mình ra kiểm tra xem có phải bánh trung thu mẹ, chị làm còn to hơn mặt của ba ba, anh rể hay không?”
Nghe cô nói sắc mặt Tề Hành càng ngày càng đen. Một tháng thời gian này, vất vả lắm làn da của anh mới bớt đậm màu, ai biết đâu lúc này lại bao phủ một tầng mây đen u ám.
Khương Song Linh che miệng nghẹn cười, lại gần vỗ bả vai anh an ủi: “Tề Hành anh đừng nhúc nhích nha, coi như cho đứa nhỏ thực hiện một chút hoạt động xã hội thôi mà. Thỏa mãn nguyện vọng của Thọ Tinh Công (người sinh nhật) đi anh.”
Tề Hành đành phải bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây