Ngón tay xẹt qua đường cong sống lưng mềm mại của đối phương, đôi mắt hoa đào vốn luôn lạnh nhạt bình tĩnh ban ngày, thì lúc này đâu bắt đầu trở nên tăm tối, thậm chí còn lây dính một chút dục sắc mị nhân.
Xương sụn trên cổ bị nhẹ nhàng cắn liếm, Tề Hành cũng không biết vì sao chỉ có thời điểm ở trước mặt cô, anh mới có thể khắc phục được bản năng được hình thành từ quá trình huấn luyện ngày xưa, để rồi cam nguyện giao nơi trí mạng nhất cho cô.
Nhưng mà trong nháy mắt kia, sợi dây đàn trong đầu cũng đứt đoạn trong nháy mắt, không phải vì điều gì khác, mà vì luồng lửa nóng bắt đầu bùng cháy lên.
……
Ngày hôm sau khi Khương Song Linh ngủ dậy, cô nhìn vệt đỏ lớn còn chưa biến mất trên xương quai xanh của mình, thầm cảm thán đêm qua mình vẫn quá mức ngây thơ rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây