“Không thích rượu, thích nghe em gọi tên.”
Khương Song Linh mỉm cười, cô cúi đầu đưa mắt nhìn đồng hồ, lại phát hiện mới nói chuyện một chút đã sắp tới giữa trưa rồi: “Tề Hành, anh ăn no chưa?”
“Nếu đói em sẽ làm món gì đó cho anh nhé, anh có muốn bánh rán không?”
Tề Hành lắc đầu: “Không cần, giờ nghỉ trưa của anh chỉ có nửa tiếng.”
“Vậy anh mau lên giường nằm đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây