“Chị Tuyết Xu, vậy còn chị? Lỡ như không phải, chị sẽ có cái cảm giác gì?”
Vương Tuyết Xu cắn cắn môi, cô ấy hồi tưởng lại mấy ngày gần đây, kỳ thật trong lòng cô ấy cũng đã nghĩ tới trường hợp này rồi, nếu không phải……
Cô ấy cắn vành môi tạo thành một đường hằn đỏ ửng, căm giận nói: “Nếu ‘không phải’ cũng phải bắt nó biến thành ‘Phải’.”
Khương Song Linh: “……”
“Nếu không có, vậy thì mười ngày vừa rồi là chị suy nghĩ uổng công à? Chị không cam lòng!!!” Vương Tuyết Xu đã rối rắm nhiều ngày như vậy, suy nghĩ trong đầu cũng xảy ra biến hóa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây