Tề Hành không nói gì nữa, cũng nằm xuống giường, kéo một đống lù lù bên cạnh vào trong lòng, tay trái luồn vào trong chăn, bàn tay đặt trên bụng nhỏ của cô.
Khương Song Linh ngẩn ra một chút, sau đó cô hét lên như bị sét đánh: “Anh đoán được!!!”
Tề Hành nhẹ nhàng lên tiếng.
“Anh đoán được từ khi nào?” Vâng, nhận thức của cô đã bị đánh nát tan tành, vỡ thành từng mảnh, cần phải một lần nữa chắp vá khâu lại.
“Mấy ngày hôm trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây