cô đã đoán được đại khái suy nghĩ trong lòng cô ấy rồi, cô lập tức thuận miệng cổ vũ: “Vạn sự quý ở kiên trì.”
“Kiên trì?” Vương Tuyết Xu cảm giác đầu mình to như cái đấu, cô ấy thở dài một hơi, tiện đà nói: “Đúng, kiên trì, Tiểu Khương, hôm nay chị tới tìm em, là muốn giữa trưa nay qua nhà em học nấu ăn.”
Khương Song Linh: “?!”
Chị Tuyết Xu, kiên trì của chị đây ư?
“Là chị lén lút qua đây đó, em đừng nói cho người khác, lão Hà nhà chị còn không biết……”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây