Vì thế Giang Kiện lật tay qua, kéo cánh tay của đối phương lại gần, rồi cứ thế ngồi lên.
Khương Song Linh: “……”
Cô đi tới cửa nhìn qua nhà cách vách vài lần, nghĩ thầm đoàn trưởng Hà cách vách cũng là quân nhân, thế mà cả ngày vui tươi hớn hở, vừa nhìn đã biết đối phương là một người tính tình dễ chịu, hiền lành. Ấy vậy mà con mèo lớn nhà cô cũng mang quân nhân về nhà, tại sao một đám quân nhân này lại hung hãn như vậy?
Kể cả khi đám người này dịu dành, nói lời nhỏ nhẹ, thậm chí là cười đùa, cũng mang tới cho người ta một loại cảm giác “Tôi tuyệt đối không phải người lương thiện, không dễ chọc vào đâu”.
Đương nhiên, trong số bọn họ có một người mang mắt kính, cũng chính là Tôn Minh Sùng chính trị viên của doanh, thoạt nhìn người này hiền lành nhất, thế nhưng nhìn bộ dáng khôn khéo kia, phỏng chừng đối phương cũng chẳng phải thiện nam tín nữ gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây