“Đói quá trời……”
“Hình như chưa ăn hết bắp rang đâu?”
……
Lúc Khương Song Linh từ trong phòng bếp đi ra, bước đi đến trước bàn cơm ngồi xuống, Tề Việt và Khương Triệt bên cạnh đã chuyển sang cùng một loại tư tế, đôi tay nhỏ bé chống gương mặt, uể oải ỉu xìu chờ canh gà. Chúng nó ngửi mùi thơm cũng thấy đói không chịu nổi rồi.
Chỉ có một mình Tề Hành vẫn ngồi thẳng tắp sống lưng, dáng người rất nghiêm túc, không nhúc nhích ngồi nguyên vị trí của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây