Rất ngoài ý muốn, màn thầu chiên này lại có hương vị không tồi.
Bởi vậy hai đứa nhỏ vốn đang liên tiếp lắc đầu từ chối, còn kêu gào đánh chết cũng không ăn màn thầu, kết quả chúng nó vẫn bị mùi thơm của trứng gà kia dụ dỗ, quên sạch những lời mình vừa nói.
Tề Việt cầm lấy một miếng màn thầu lát mỏng được chiên tới vàng ươm, hơi xem xém một chút rồi không tốn nhiều sức đã bẻ gãy nó ra, chia một nửa nhiều hơn cho Khương Triệt, còn giữ lại một nửa nhỏ hơn cho mình, còn cất giọng thật chân thành nói: “Khương Nhị, ta chia cho ngưiơ một nửa.”
Khương Triệt đưa mắt nhìn hai miếng màn thầu không đồng đều kia. Miếng mà Tề Việt cho cậu bé có kích cỡ chừng ba ngón tay, mà miếng Tề Việt từ giữ lại cho mình chỉ bằng ngón út.
“……”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây