“Được rồi, anh vào đi thôi.” Khương Song Linh gặp chuyện không loạn đứng ôm ngực, thậm chí mấy ngón tay còn nhẹ nhàng chuyển động như đang đánh đàn dương cầm trên cánh tay.
Bây giờ cô đã bất chấp tất cả rồi, kể cả khi anh nhìn thấy thì có làm sao?
Đã nói là không đánh phụ nữ rồi mà.
Tề Hành gật đầu sau đó xoay người đi vào trong phòng. Vốn dĩ Khương Song Linh đang muốn tới phòng bếp tránh chuyện này đi, nhưng sau đó cô đã nghĩ lại: dũng sĩ chân chính là người có gan đối mặt với cuộc đời ảm đạm, có gan nhìn thẳng vào máu tươi đầm đìa.
Cứ lên đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây