Khương Song Linh thấy vậy, nhanh chóng đẩy ngực anh một cái: “Không phải bảo anh chờ ở ngoài ư? Anh giết vịt xong lại vào.”
Tề Hành nhướng lông mày: “Đã giết.”
Khương Song Linh lộ ra một vẻ mặt khó có thể tin nổi, tay cô chống trên cửa, ló đầu ra bên ngoài nhìn, nhìn một cái đã chạm phải hai cái chân khẽ giật giật của con vịt béo, giờ này nó đã lên đường tới Tây Thiên.
Nó đã bị người ta cắt cổ cực kỳ sạch sẽ lưu loát, còn bị bày ra một tư thế cực kỳ không nỡ nhìn thẳng, cái cổ bị vặn vẹo không ra hình hài gì, kẹp vào cái chậu, tiết vịt chảy vào chén sứ.
Khương Song Linh: “……”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây