“Nếu cháu còn độc thân, cháu mới là người xứng đôi với công nhân kỹ thuật Trương của nhà máy chúng ta nhất.”
Khóe miệng Khương Song Linh giật giật. Lúc trước cô nghe những lời nói kiểu này còn không cảm thấy cái gì, vậy mà bây giờ nghe thấy dì Liễu nói lời này, cô lại cảm thấy thật ghê tởm.
Bởi vì cô cảm thấy Trương Việt Thịnh kia là kẻ ba hoa quá mức. Lúc trước gã đàn ông này còn đứng trước mặt nói cái gì mà nên theo đuổi tự do, chịu ủy khuất… Cô đâu phải đồ ngốc, dĩ nhiên là hiểu được tâm tư sâu kín của gã đàn ông đó.
“Thím à, công nhân kỹ thuật Trương trong xưởng của mọi người bao nhiêu tuổi rồi?”
Dì Liễu nghe cô hỏi như vậy, còn cho rằng Khương Song Linh nổi lên ý tứ. Bà ta lập tức dùng loại ánh mắt xem kịch vui nhìn cô, ngả ngớn nói: “Hai sáu, hai bảy. Với đàn ông, tầm tuổi này vẫn còn trẻ, đang độ tráng niên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây