“Về sau trước khi làm chuyện đó, anh nhất định phải nói xong số lượng từ.”
Khương Song Linh nghiêng người nằm trên giường, kéo chăn đắp lên, Tề Hành từ phía sau ôm lấy eo cô, bắt đầu mặt không biểu cảm báo cáo công tác.
Khương Song Linh: “……”
Nếu không phải cô cảm giác phía sau lưng mình có một chút vi diệu, lại nghe thấy âm thanh đều đều vang lên từ phía sau, chắc chắn cô đã cho rằng anh không có chút phản ứng nào rồi.
“Nói xong.” Thời điểm ba chữ cuối cùng rơi xuống đất, âm thanh của anh cũng trở nên khàn đặc rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây