“Tề Hành…… Chúng ta đi xuống đi, đợi lát nữa anh đỡ cây thang giúp em, ai…… Anh đừng vội, anh…… Anh tên vương bát đản kia, mau cứu em đi xuống!!!”
Tề Hành đỡ cây thang giúp cô, sau đó dưới ánh mắt tò mò của hai nhóc con nghịch ngợm kia, Khương Song Linh run run rẩy rẩy theo cây thang từ từ rời khỏi nóc nhà.
Vẻ mặt hai đứa nhỏ tỏa sáng một mảnh, chúng cực kỳ hâm mộ mà phát ra tiếng vang “Oa oa oa”.
Khương Song Linh nghe những âm thanh chói tai này, trong lòng thầm quyết định, về sau sẽ không bao giờ lên nóc nhà nữa.
Chợt đến khi đạp được chân lên đất bằng, Khương Song Linh mới phát hiện chân của cô đã mềm nhũn, bước đi như không có trọng lượng, Tề Hành trực tiếp qua ôm vòng eo cô, để cô ngồi lên băng ghế nhỏ, giúp cô xoa bóp cơ bắp một chút cho thân thể thả lỏng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây