Nói theo quán tính là vậy đó, xấu hổ vô cùng.
“Em em em…… Tại ngày hôm nay em nghe quá nhiều lời mọi người ủng hộ em đi làm giáo viên, cho nên trả lời theo bản năng thôi. Anh muốn cho em đi học vẽ tranh ở lớp huấn luyện mỹ thuật kia ư? Nhưng đây là lớp cho xưởng người ta mở ra mà, sẽ cho người ngoài theo học ư?”
“Bọn họ có ý tuyển vài học viên bên ngoài xưởng thép.”
“Vậy ư? Thật tốt quá.” Với Khương Song Linh, đây là một tin tức tốt, ít nhất cô cũng tìm được con đường để ‘hợp thức hóa’ khả năng hội họa của mình. Về sau khi kỹ năng hội họa của cô tiến bộ nhanh thần tốc, cũng có lý do dựa vào.
“Nếu em đã thích, vậy chăm chỉ học hành đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây