Tề Hành đã hiểu được ý của cô, anh giơ tay sờ sờ đầu Tề Việt: “Quần áo rất đẹp, con mặc rất phù hợp.”
“Đây là quần áo mới nha!”
Nhóc con Tề Việt này thật dễ dàng thỏa mãn. Sau khi nó nhận được một câu khen ngợi của Tề Hành, khuôn mặt nhỏ nhắn kia lập tức hiện lên vẻ khoe khoang không thèm che giấu. Bởi vì nhóc con này đã hoàn thành mục tiêu đề ra của mình rồi, cho nên nó giơ tay đẩy ngực Tề Hành, ý bảo ba ba đặt mình xuống dưới.
Khương Triệt ngẩng đầu nhìn về phía Khương Song Linh, Khương Song Linh ôn nhu cười sờ sờ đầu của cậu bé: “Em trai cũng đẹp nữa, Sau khi em mặc quần áo mới đã thay đổi quá nhiều, cứ như là một người hoàn toàn khác vậy. Suýt nữa thì chị nhận không ra. y cha, chị lại có một cậu em trai đẹp như vậy. Chờ tới ngày mai khi đi học, chắc chắn những đứa nhỏ khác sẽ cực kỳ hâm mộ vì em có quần áo mới nha……”
Tề Việt chạy chậm đến trước mặt Khương Song Linh, mở to hai mắt nhìn cô, Khương Song Linh ngồi xổm xuống nhìn hai đứa bé này, lại dùng một lý do khác tiếp tục khen ngợi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây