Khó khăn lắm cô mới quyết tâm thoát khỏi công việc với áp lực cao như vậy, để thuê một khu homestay thể nghiệm sinh hoạt thanh thản ở nông thôn. Tới bây giờ, tuy homestay không thể gieo trồng, nhưng cũng bồi thường cho cô một mảnh vườn nhỏ của gia đình quân nhân. Cuộc sống thanh thản ở nhà trồng rau, cơm nước của cô mới bắt đầu được vài ngày, mấy cây non trong vườn cũng chưa kịp lớn lên, vậy mà toàn bộ những người chung quanh đã bắt đầu khuyên cô nhận công tác rồi.
Thái độ của mọi người nơi này hoàn toàn tương phản với người lớn, bạn bè đời trước. Trước kia bọn họ luôn khuyên cô nên dừng công tác lại, chịu khó nghỉ ngơi một thời gian.
Khương Song Linh: “……”
Nếu bây giờ cô nói thẳng mình muốn ở nhà trồng rau trồng hoa vẽ tranh, khẳng định sẽ bị nói là lười biếng không tiền đồ.
…… Nhưng cô lại muốn sống một đoạn thời gian lười biếng không tiền đồ như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây