Bởi vậy Khương Song Linh cảm thấy nghề giáo viên tiểu học là một nghề cực kỳ khó làm, càng khó dạy nữa. Cứ thử lấy ví dụ giáo viên ngữ văn đi, mỗi ngày suốt ngày phải nhìn mấy cái chữ xiêu xiêu vẹo vẹo của đám trẻ con đã đủ đau đầu rồi, ấy vậy mà lúc nào cũng phải nhắc nhở này đám nhóc con này, bảo chúng nó không được viết thiếu nét này hay viết thừa nét kia.
Khương Song Linh không chỉ dạy hai nhóc con viết chữ, cô còn dành thời gian cho chúng tiếp xúc với tập đếm, làm phép cộng trừ, thậm chí là ngâm nga bảng cửu chương. Tuy có khả năng hai nhóc con này còn không hiểu bảng cửu chương là cái gì, nhưng học thuộc lòng từ bây giờ cũng chẳng thừa chút nào.
“Vui vẻ!” Khương Triệt vui sướng trả lời câu hỏi của chị. Từ trước vẫn vậy, cậu bé này luôn cực kỳ ủng hộ tất cả những chuyện Khương Song Linh nói.
Tề Việt lại không tỏ vẻ gì, chẳng qua đôi mắt lại không tự giác nhìn về phía cặp sách nhỏ đang treo bên cạnh máy may.
“Dĩ nhiên là cô sẽ không quên con hổ của cháu đâu……”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây