Một nụ cười nhẹ nhàng như cánh hoa đào bị gió cuốn và cuốn cái vèo bay thẳng vào lòng người.
Khương Song Linh ngẩn người nhìn cái khăn lông trong tay mình, lúc ban đầu nó còn lạnh lẽo, bây giờ đã trở nên ấm áp nhờ nhiệt độ từ hai má của cô rồi. “……”
“Là nụ cười của anh quá mức dụ hoặc, hay là bản thân mình đã nhiễm lời nguyền tình nhân trong mắt đều là Tây Thi rồi?”
Cứ như vậy, Khương Song Linh vừa rối rắm vừa tắm rửa trong phòng tới cả ngày trời mới trở lại phòng.
Khi cô bước vào phòng, thứ đầu tiên đập vào mắt cô chính là ba cái chăn vuông vức như miếng đậu hũ trên giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây