Lúc này Khương Song Linh chợt nhìn thấy một đôi vợ chồng già, bọn họ đang từ từ đi ngang qua người cô.
Cô không nhịn được quay đầu lại chăm chú nhìn theo đôi vợ chồng già này. Chỉ thấy hai người bọn họ đang bước đi tập tễnh, những sợi tóc trên đầu còn bạc hơn màu tơ liễu đằng kia.
Cứ như vậy, từ từ… từ từ… bọn họ nắm tay nhau, đi qua cây cầu dài đằng trước.
Gió sông lao tới, thổi bay tà áo họ, cũng thổi bay đám tơ liễu xung quanh tới bên người bọn họ. Nước sông đằng trước cây cầu đang cuộn trào dậy sóng, những người khác với muôn hình vạn trạng, cũng đi lướt qua bên người hai cụ già ấy. Nhưng dường như đôi vợ chồng già ấy không hề quan tâm đến mọi thứ xung quanh, bọn họ vẫn nắm tay nhau, thản nhiên cùng nhau đi hết đoạn đường phía trước.
Khương Song Linh nhìn theo bọn họ tới khi hai người này biến mất trong tầm nhìn, bỗng nhiên trong đầu cô hiện lên một bóng hình, cô ngơ ngẩn một chút, sau đó lại nhẹ nhàng mỉm cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây