“Lão ấy còn dám nói vớ vẩn với chị. Lão ấy nói là lúc lão vừa ra khỏi cửa, nửa đường đã gặp được Tề Hành. Tề Hành nói với lão, vợ của cậu ta khen cậu ta đáng yêu. Kết quả lão Hà trở về là quấn lấy chị, muốn chị khen lão ấy đáng yêu. Người này thật đáng xấu hổ mà.”
“Doanh trưởng Tề là loại người có thể nói ra câu đó ư?”
“Hơn nữa, em có thể nói cậu ta đáng yêu ư?”
“Quá vớ vẩn, lão Hà nhà chị, nói dối cũng chẳng biết đường mà nói, vừa nghe đã biết hắn cố ý rồi.”
Khương Song Linh thật sự không nghĩ tới hôm nay cô ăn dưa, còn có thể ăn dưa chính câu chuyện của mình, bởi vậy khóe miệng cô khẽ nhếch lên, ngại ngùng nói: “…… Ngày hôm qua, đúng là em có nói như vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây