Sau đó nhóc con nhanh chóng lao vào bên trong giường đệm lăn lộn một chút, còn quay lưng lại không thèm nhìn Khương Song Linh.
“Chờ ngày mai chị vào trong thành mua chút vải về, sẽ làm cặp sách nhỏ cho hai đứa, còn may thêm một bộ quần áo mới cho các em đi học, có chịu không?”
“Ừm ừm.” Khuôn mặt nhỏ của Khương Triệt hồng lên rồi khẽ khàng gật gật đầu.
Nghe tới đoạn có quần áo mới mặc, Tề Việt cũng không nhịn được lật người lại.
“Chị ơi, chị cũng có ư?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây