“Chị à……” Khương Triệt chạy chậm đến bên chân Khương Song Linh, thân mật ôm lấy đùi của cô, rồi cất giọng rất ngây thơ lại đầy nghiêm túc nói: “Em không cần cặp sách nhỏ nữa.”
Tề Việt: “……Cháu cũng không cần.”
Khương Song Linh: “……” Rút cuộc hành động của cô đã nghiêm trọng đến mức này sao?
Tới bây giờ, Khương Song Linh mới ngẫm lại chuyện xảy ra cả ngày hôm nay, nhưng mà… cô chỉ hơi chuyên tâm may vá thành nghiện thôi mà, đâu tới mức khiến hai đứa nhỏ chấp nhận từ bỏ cặp sách của chúng chứ?
Trải qua một ngày luyện tập, Khương Song Linh đã có tự tin, cô nhất định có thể làm được hai cái cặp sách nhỏ phù hợp với chúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây