Diệp Thanh Thủy nói: "Chuyện này khác, đây là sự tôn trọng của quốc gia với phần tử trí thức. Ông nội em làm ra dụng cụ tìm nước dựa vào trí tuệ của mình, nó có tác dụng rất lớn, giải quyết được vấn đề sử dụng nước, còn giúp người nông nhân bắt kịp vụ thu hoạch. Vì vậy, đây là số tiền ông ấy đáng nhận được."
"Em cứ cầm trước đi, mua đồ bổ dưỡng về cho ông nội bồi bổ sức khỏe, chứ ông ấy đã lớn tuổi rồi còn phải chịu khổ, Khắc Nhi cũng không nhìn nổi đúng không? Ông nội là ông nội duy nhất của em đấy."
Chu Khắc nghe xong trầm mặc, cậu ấy khàn giọng nói: "Không được, em không cầm đâu, chị cầm về đi."
Diệp Thanh Thủy nhét tiền vào trong ngăn kéo nhà bọn họ, rồi xoay người chạy xuống lầu biến mất.
Chu Khắc cầm sấp tiền dày này lên nhìn rất lâu, cuối cùng thút thít lau nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây