Diệp Kim Phúc nhận ra sự có xử của Diệp Thanh Thủy. Anh nói: “Vậy thì đổi thành gạo đi. Nếu có thể đào ra nước thì một cái giếng thưởng cho cô mười cân gạo và bột mì.
Diệp Thanh Thủy nghe thấy bột mì thì vô cùng bị lung lay nên lúc này cô im lặng. Chu Đình Đình ăn cơm ở nhà ăn thường không đủ no. Cô cũng không từ chối đề nghị này.
Diệp Thanh Thủy và Chu Đình Đình đo đạc xong thì đầu đổ đầy mồ hôi, gương mặt tràn đầy sự thỏa mãn ôm dụng cụ đo đạc của mình về nhà nghỉ ngơi.
Diệp Kim Phúc rít một hơi thuốc lào, nói không rõ lời: “Chú Lục thật sự nhìn nhầm rồi. Chú ấy xem bảo bối như cỏ rác mà cỏ rác thì lại xem như bảo bối.
Diệp Tiên Tấn cười nói: “Cũng không thể nói như vậy, Chú Lục cảm thấy là đây là may mắn. Vậy thì cứ để chú ấy tiếp tục thử may mắn đi, không chừng còn có thể có tiền đồ hơn chúng ta đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây