Chất giọng trầm của anh dày như một chiếc chiêng bị hỏng, khàn khàn.
“Anh không sao chứ.
“Ghét bỏ bản thân anh như vậy sao, vội cái gì?
Diệp Thanh Thủy khác với việc rắc và bôi thuốc bột qua loa của người đàn ông Thẩm Vệ Dân, cô đã quen tỉ mỉ, cô nghiêm túc rắc thuốc và bôi đều giống như đối xử với một chuyện quan trọng nhất.
Tạ Đình Ngọc không lên tiếng, tiếp tục kiềm chế sự hành hạ chết người này, hơi đau, hơi nhột, nếu sớm biết thế này anh đã không bảo cô bôi thuốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây