Cô rất thích sạch sẽ, “vùng trời nhỏ thuộc về cô này cũng được giữ gìn gọn gàng sạch sẽ. Trên giường lót một cái chăn mỏng trơn màu xanh nhạt, hơi mềm còn ấm áp.
Đau đớn trên người Tạ Đình Ngọc vẫn chưa giảm, ngửi thấy mùi hương tươi mát này khiến tâm trạng đang dao động của anh dần lắng lại.
Anh nói: “Còn có gì ăn không?
Nếu theo mọi khi, không có việc gì đặc biệt thì sẽ không có thịt, đến cơm tối có lẽ Diệp Thanh Thủy sẽ nấu cháo trứng gà uống, hoặc là mẹ nấu cháo khoai lang đỏ. Hôm nay Lưu Nhất Lương cũng không mang xương về. Cho dù bây giờ Diệp Thanh Thủy có giấy chứng nhận dinh dưỡng của bác sĩ thì cô cũng không có cách nào đến cửa hàng bán lẻ mua xương được.
Trên trán Tạ Đình Ngọc thấm rất nhiều mồ hôi, băng gạc sau lưng có ít màu thấm ra, bộ dạng thương tật ốm yếu hiếm thấy. Cũng may Diệp Thanh Thủy đã không còn là Diệp Thanh Thủy lúc trẻ nữa, nếu không chắc chắn tim cô sẽ như bị dao cắt, băm đến nát nhừ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây