[Thập Niên 70] Kiều Tức Phụ

Chương 333: Mơ về kiếp trước (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Thanh Thủy đứng nghiêm, cao giọng đọc: “Lầu phía nam cũ kỹ, nhà chỉ lớn một trượng, đủ một người ở. Căn phòng cũ trăm năm, bụi bặm bám khắp nhà, mưa đổ nhà dột, mỗi lần dời án, ngoảnh đầu nhìn lại, không thể đưa người."(*)

(*) Câu thơ nằm trong tác phẩm Hạng Tích Hiên Chí: là kiệt tác của văn học gia đời Minh Quy Hữu Quang. Hạng Tích Hiên là tên thư phòng của ông. Mượn chuyện hưng phế của Hạng Tích Hiên và những chuyện vụn vặt của gia đình để cảm khái người mất vật còn, tam thế biến đổi, cũng biểu đạt sự hoài niệm của tác giả với tổ mẫu, mẫu thân và thê tử.

Ánh mặt trời chiếu vào trong phòng bệnh, vách tường trắng tinh phản chiếu chiếc bóng ngược thân hình gầy gò của cô, hai bím tóc đuôi sam mềm mại giống như đuôi cá xinh đẹp, làm nổi bật lên vẻ đẹp của cô.

Cuối cùng, cô thì thầm đọc: “Ngoài sân có cây tỳ bà, tự tay ta trồng năm thê tử mất, nay cây đã vút cao."

Ánh sáng yếu ớt xuyên qua cơ thể của Diệp Thanh Thủy, chiếu vào trên tường, cô cúi đầu xuống, bóng đen in dấu trên tường bất ngờ rơi xuống hai hàng lệ, khẽ run rẩy.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️