Nhìn thấy mẹ mình như vậy, Chu Bình Hoài không khỏi nhíu chặt mày lại, dường như kể từ khi Tạ Đình Ngọc trở về thành phố, mẹ anh ta càng ngày càng có nhiều dấu hiệu lạ, cố chấp đến đáng sợ, đã không còn là người mẹ như trong ấn tượng của anh ta.
"Chúng ta không sống vì ánh mắt của người khác, mỗi người có năng lực, sở trường sở đoản riêng, mẹ không cần phải lấy Tạ Đình Ngọc ra so sánh. Tạ Đình Ngọc cũng thật sự là người rất xuất sắc —— "
"Con im miệng!" Lý Dung không kiềm chế được cơn giận hét lên.
"Nếu con thật sự chịu ganh đua với cậu ta, sao con có thể thua cậu ta về mọi mặt suốt ngần ấy năm?"
Thua Tạ Đình Ngọc về mọi mặt? Chu Bình Hoài không ngờ mẹ mình lại nghĩ như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây