Cả cậu và ông nội đều muốn sống có danh dự, không nhận của ăn xin, cũng ưỡn ngực, quang minh lỗi lạc mà làm người.
Diệp Thanh Thủy thấy Chu Khắc còn nhỏ tuổi nhưng tâm trí lại trưởng thành như vậy, thoạt nhìn cũng đã có dáng vẻ giống như người lớn. Cậu còn nhỏ tuổi đã chịu đựng nhiều gánh nặng như vậy, chóp mũi Diệp Thanh Thủy hơi cay.
Lần đầu tiên cô gặp người như vậy, hai ông cháu này dùng hành động nói với cô, họ còn có thể kiêu ngạo hơn.
Người và người luôn bất đồng, lò xo có thể co dãn, lúc đắc ý có thể nhảy lên rất cao, lúc không được như ý có thể cúi xuống, nhưng ngọc thạch lại không được, muốn khăng khăng tách chúng ra, chúng chỉ có thể ngọc nát.
Diệp Thanh Thủy nghĩ thầm: Hóa ra ngay cả hai ông cháu họ cũng không tin sách của mình có thể được in và xuất bản, họ không tin mình có thể kiếm được tiền, không tin có thể chữa trị được căn bệnh này….
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây