Cô xõa tóc, mái tóc đen dài ngang lưng mềm mượt sáng bóng, đôi mắt trong veo, cô mặc một chiếc váy hoa trắng xanh, trên người toát lên khí chất của học sinh, thông minh thanh tú. Đây là thời khắc hiếm thấy khi Diệp Thanh Thủy ăn diện cho bản thân.
Cộng thêm làn da trắng như tuyết của cô, dường như Tạ Đình Ngọc cho là mình đã bắt cóc một cô bé.
Tạ Đình Ngọc nhìn một lúc lâu, sau đó anh nắm tay lại và đưa lên miệng che đi nụ cười bên khóe môi: “Anh cũng biết chiếc váy này rất hợp với Thủy Nhi, em mặc vào rất xinh đẹp.
Nhất là sự lạnh nhạt kiềm chế ở trong đôi mắt của cô đã bị quét sạch, anh càng nhìn càng cảm thấy khác với bình thường, giống như ngọc trai được lau sạch bụi bặm, khiến Tạ Đình Ngọc không nhịn được liếc mắt nhìn sang.
Diệp Thanh Thủy và Tạ Đình Ngọc đi xuống dưới lầu, hiếm khi ông cụ Tạ khen ngợi một câu:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây