Diệp Thanh Thủy thoáng nhìn đĩa bóng loáng trên chiếc bàn bên cạnh, rồi lại nhìn sang chiếc bàn vừa mới bắt đầu ăn bên bàn của mình, cô không nhịn được lau mồ hôi.
Lúc này, món áp chót “dồi dào năm này qua năm khác, được bưng lên, canh trong bếp đồng nhỏ sôi ùng ục, lăn tăn, nấm nổi trên nước canh trong vắt, nước canh ninh cả một ngày trời mới hút hết tinh chất của xương, trộn với vị tươi ngon của nấm, canh xương đậm đà, canh đặc ở bên kia được dầu ớt phủ lên, một ít ớt cây khô nổi lên trên mi cạnh.
Thịt cá được cắt sẵn được xếp ngay ngắn trên đĩa, chất thịt óng ánh, độ dày của từng lát đều bằng nhau, lấy đũa gắp một miếng nhúng vào trong canh vài giây là chín, ông nội Tạ gặp cá vào trong miệng, thịt cá tươi mềm, vào miệng là tan.
Bà nội Tạ thiên về khẩu vị, bà cụ chuyên gắp thịt trong canh ăn, ăn một lúc miệng tê, thoải mái, hít thở phù phù, người đầy mồ hôi.
Đứa trẻ tham ăn chép chép miệng giơ ngón tay cái lên, miệng nhét đầy cá cũng không sợ, lát cá mỏng không hề có xương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây