Diệp Thanh Thủy nằm xuống tiếp tục ngủ, khi tỉnh lại một lần nữa thì đã hơn tám giờ sáng.
Bên cạnh cô trống rỗng, chạm vào hơi lạnh lẽo cũng không hề có nhiệt độ, có thể thấy Tạ Đình Ngọc thức dậy rất sớm. Vào lúc năm giờ, tiếng chuông báo thức của bộ đội vang lên, ở bãi tập truyền tới những âm thanh luyện tập đứt quãng, vang dội đều đặn hùng hồn, quấy rầy khiến Diệp Thanh Thủy khó chìm vào giấc ngủ.
Diệp Thanh Thủy rửa mặt xong và xuống lầu, hai mẹ con Từ Mậu Phương đã ăn sáng xong.
Từ Mậu Phương nói: “Nhóc Thủy, hôm nay thức dậy hơi trễ.
Những lời nhã nhặn của bà ta vừa dứt, bà ta liếc nhìn Tạ Quân. Từ Mậu Phương còn nói: “Hôm qua hai con mới vừa trở về, đường xá xa xôi nên hơi mệt mỏi, nhưng con cũng đã nghỉ ngơi cả buổi chiều. Ngày hôm qua dì và Đông Mai đều rất mong đợi được trò chuyện với con, chúng tôi muốn biết những chuyện của Đình Ngọc xuống nông thôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây