Cả đời này cô ấy cũng không có cách nào tưởng tượng ra một cảnh như vậy, anh trai của cô ấy ngồi xổm trên mặt đất ăn nói khép nép với một người con gái, còn cởi giày cho cô.
Ánh mắt cô nhìn anh đã khác rồi.
Dưới ánh đèn sợi đốt, khuôn mặt đẹp trai của anh càng thêm chói lóa, đường nét sâu sắc của anh có sức hấp dẫn trí mạng, bả vai của anh càng ngày càng rộng ra, thân hình cao lớn thon dài của anh được năm tháng chạm trổ thành một người đàn ông chín chắn.
Giờ Tạ Đông Mai mới nhận ra mình nhầm rồi, cô ấy tưởng là anh trai mình xuống nông thôn một chuyến thì cả người sẽ dính mùi bùn đất, nhưng bây giờ mùi thức ăn chín khắp người như thế này cởi giày cho phụ nữ, anh như vậy càng làm người ta lấm lét. Tạ Đông Mai càng nhìn càng xoáy sâu, dần dần sững sờ.
Tay của Từ Mậu Phương nặng nề ngừng lại, bưng đĩa suýt chút nữa bị bay ra ngoài. Bà ta vô cùng kinh ngạc nhìn Tạ Đình Ngọc nửa ngồi xổm trên mặt đất, nhẹ nhàng vỗ về để an ủi người con gái, cởi giày cho cô. Đây có còn là đứa con riêng mắt cao hơn đầu, trong mắt không có phụ nữ không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây