Cô không có thân thể khoẻ như Tạ Đình Ngọc, mãi đến mùa đông Tạ Đình Ngọc vẫn chỉ trải đệm nằm trên đất, không có đến một cái giường nhỏ. Mặt đất lạnh như thế mà anh cũng chịu được.
Diệp Thanh Thủy nhìn Tạ Đình Ngọc, cô hơi tò mò muốn hỏi vì sao anh lại không làm một cái giường nhỏ, ít nhất nó cũng không lạnh như thế nữa.
Kiếp trước anh không để bản thân phải chịu chút khổ cực nào, thời tiết vừa mới hơi lạnh thôi anh đã ra tay làm một chiếc giường gỗ có thể gấp được, ngủ tạm như thế suốt một năm trời.
Nhưng Diệp Thanh Thủy nghĩ một hồi rồi ngậm miệng lại.
Anh có làm không thì bị lạnh cũng chẳng phải cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây