Không ngờ cuối cùng là cháu rể hào phóng giúp đỡ, lấy ra một nửa số tiền mà không hề chớp mắt. Cháu gái cũng không chịu thua kém, lấy tiền khen thưởng trợ cấp của mình ra.
Chú Diệp là một người đàn ông trưởng thành hai mươi tuổi, nhìn xấp tiền giấy dày như ngọn núi nhỏ ở trên bàn, lần đầu tiên anh ta cảm động đến mức hốc mắt đỏ bừng, không nói nên lời.
Anh ta dừng lại một lúc rồi mới nói: “Tiểu Tạ, nhóc Thủy, số tiền này coi như là chú mượn của các cháu.
Năm trăm tệ, trong đầu năm nay thật sự không phải là có thể tùy tiện lấy ra số tiền này. Chú Diệp không nghĩ tới, cháu rể lười biếng trong nhà, lại rất có tiền.
Tạ Đình Ngọc đắm chìm trong ánh mắt ngạc nhiên quan sát của chú Diệp, anh không nhịn được nhìn sang chỗ khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây