“Ừ, vậy giờ nhóc Thủy cố gắng bồi thường cho anh. Hôm nay anh không đúng, anh mua một tấm vải cho em, em xem xem có thể làm bộ đồ ngủ không?
Tạ Đình Ngọc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt non nớt của cô, dần dần trưởng thành xen lẫn với một ý vị điềm đạm của phụ nữ, mặt mũi vẫn còn nét tươi trẻ, anh nhớ lại những chuyện mình đã làm vào buổi sáng, không chịu được phỉ nhổ hành động của mình.
E là trước đây Tạ Đình Ngọc không ngờ được rằng có một ngày sẽ thích kiểu mềm mại, non trẻ này.
Sau khi anh bình tĩnh lại, lý trí đều đã trở lại. Anh dùng phiếu vải trong tay mua một tấm vải tặng cho cô để làm bộ đồ ngủ.
Diệp Thanh Thủy cứ làm việc dưới con mắt anh, không để cô mặc kín đáo một chút cuối cùng còn không phải làm hại mình ư?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây