Diệp Thanh Thủy rất yêu quý lương thực, cũng không thích để thừa đồ ăn, bởi vì vậy đều là dựa theo đầu người mà nấu cơm. Bữa cơm của nhà họ Diệp đặc biệt ngon, người cả làng cũng không có ai có thể ăn thịt nhiều giống như nhà họ Diệp, bình thường Tạ Đình Ngọc cũng cảm thấy không đủ ăn.
Mỗi lần ăn xong đều có loại cảm giác chưa đã thèm, đặc biệt là mấy lần Lưu Nhất Lương tới nhà ăn cơm, loại cảm giác này đặc biệt mãnh liệt. Đến bây giờ Tạ Đình Ngọc vẫn còn nhớ thương món sườn kho tộ hai tháng trước.
Từ sau lần đó, Diệp Thanh Thủy không còn có làm lại nữa.
Tạ Đình Ngọc hỏi: “Khi nào có thể làm món sườn kho tộ nữa được không?
Diệp Thanh Thủy thu dọn cái chén đã được anh ăn sạch sẽ, một giọt nước canh cũng không chừa lại. Sức ăn của anh lớn đến kinh người, ăn mà giống như anh nếu như ở nông thôn chắc là ăn khiến cho mẹ nghèo luôn quá, cũng không biết lúc trước ở nhà ăn thanh niên trí thức anh sống như thế nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây