Đông Đông và Khương Khương hai đứa ngủ sâu, trên người chợt không có chăn, trống trải, hai đứa rùng mình cùng lúc, mở mí mặt còn buồn ngủ, nhìn về phía mọi người: “Ba, mẹ, chị!, sau khi nói xong, còn có chút ngạc nhiên, sao bọn họ đều ở trong phòng ngây ngốc.
An An che miệng người, vẫn không lên tiếng trả lời, Cố Vệ Cường ho khan một tiếng.
Vẫn là cô giáo Tôn phúc hậu: “Hôm nay các con vẫn đến trường chứ?
“Đến ạ!, hai đứa nhỏ giòn giã, đợi sau khi nói xong, mới bất tri bất giác phản ứng kịp, sao cảm giác ít ít đồ nhỉ! Khương Khương dù sao cũng lớn hơn một chút, phản ứng cũng nhanh hơn, cậu bé giơ tay lên xoa, cảm giác không đúng!
Cậu bé lại giơ tay lên sờ soạng lần nữa, cuối cùng phát hiện là lạ ở đâu, cậu bé thế mà không mặc quần áo! Khương Khương cúi đầu vừa nhìn, trong chớp mắt hiểu chị cậu bé đang cười cái gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây