Một tay khác của Lục Diễn chống ở trên vách tường, chặt chẽ giam cầm An An ở trong ngực, một tay khác, cũng không nhàn rỗi, anh chậm rãi đưa tới cằm An An: “Trong mắt anh chỉ có em. Dừng một chút, giọng điệu nguy hiểm: “Lần sau đừng ở trước mặt người đàn ông của em nhắc tới người ngoài!
Dưới ánh trăng, thiếu nữ ngửa đầu, lộ ra đôi con ngươi còn lộng lẫy hơn cả bầu trời sao, Lục Diễn giật giật yết hầu, ‘ừng ực’ một tiếng, ở trong đêm yên tĩnh, có vẻ cực kỳ vang dội.
Lúc này An An lại không có tâm trạng trêu chọc Lục Diễn, không biết vì sao, trong lòng bàn tay của cô toát đầy mồ hồi, lắp bắp nói: “Anh… Anh Diễn! Trình Trình không phải người ngoài.
Lục Diễn nhướng chân mày, môi mỏng hơi cong lên: “Vậy sao? Tiếp theo, anh cúi đầu, không hề dự báo mà trùm lên cánh môi ướt át hồng nhuận kia, quả giống như mong đợi, vừa mềm vừa ngọt.
Anh không nhịn được vươn đầu lưỡi ra liếm, cả người An An run lên, một cảm giác tê dại truyền từ đốt sống đuôi lên tận ót, chân cũng không biết cố gắng mà mềm nhũn đi, thiếu chút nữa đã ngã trên mặt đất, lại được Lục Diễn vững vàng giam cầm ở trong lòng ngực, cả gương mặt nhỏ của cô dán ở trên ngực anh, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ kia, An An cảm thấy giống như cả thế giới của mình cũng đã chậm một nhịp
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây