Nhưng hôm nay không giống vậy, có An An bọn họ, Từ Trình Trình cảm thấy trong phút chốc bản thân tràn đầy lòng tự tin.
Không có bất kỳ sợ hãi, quyết chí tiến lên.
Từ Vệ Binh thấy Từ Trình Trình cầm cây dao trong tay, khi anh ta quyết đoán đứng ở cửa, mặt mũi anh ta vàng như nến, để lộ ra sự lãnh ý: “Trình Trình, con tránh ra!
“Không tránh, đây là nhà con!, đây là lần đầu tiên sắc mặt Từ Trình Trình bình tĩnh nhìn Từ Vệ Binh, không có sự bén nhọn trước kia, chỉ là rất bình thản, rất bình thản thuật lại một chuyện.
Sắc mặt Từ Vệ Binh có hơi nhục nhã, một đống người theo sau chân anh ta, mỗi người đều hung thần ác sát, có thể nói, bây giờ Từ Vệ Binh đã không biết xẩu hổ, lại càng không cần danh tiếng, mỗi tối khi anh ta dẫn đám người sang đập phá nhà, hàng xóm bên trong đại viện đều sẽ ló đầu ra xem náo nhiệt, nhưng người thật sự tới lo chuyện bao đồng lại không có mấy người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây