Thừa dịp Đông Đông và Khương Khương hai đứa đi phòng bếp, Cố Vệ Cường đặt toàn bộ giò heo lớn trên tay xuống, đặt lên bàn.
An An thấy giò heo lớn trên bàn thì ngẩn người, tò mò, “Ba, bà cầm đâu ra giò heo lớn như vậy về hả!, nhìn không giống heo nuôi trong nhà, ngược lại như lợn rừng, lông trên móng heo đều đen thui, hơn nữa móng heo thật sự cứng, nhìn cũng rất sắc bén, móng heo nhà không sắc bén như vậy.
Cố Vệ Cường không ngại bẩn, đây là sự thật, đầu năm nay trong nhà có miếng thịt lớn như vậy, yêu thích còn không kịp nữa! Tuy nhà An An bọn họ vẫn không thiếu thịt ăn, nhưng có một chiếc giò heo mập mạp lớn như vậy đặt ở nhà, nhìn cũng đẹp mắt, có thể ăn thêm hai chén cơm đấy!
Nghe thấy An An hỏi anh ấy, Cố Vệ Cường vui vẻ, “Đây là cầm về từ nhà chú Hoa Tử con! Hôm trước cụ hai con đi vào trong núi, săn được con lợn rừng!, cái này khiến cả Thôn Cố Gia chấn động, ngoại trừ An An bắt được con lợn rừng kia, đã lâu như vậy, cũng không thấy có ai có vận khí tốt như thế!
Đây cũng do con lợn này rất ngu xuẩn, rơi vào trong hố to, đói bụng mấy ngày, thật vật vả mới bò ra ngoài, lại đạp phải kẹp thú của cụ hai, quả nhiên là thịt heo rừng đưa tới cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây