Cố Uyển Uyển lắc đầu không ngừng, “Không thể! Không thể như vậy!
Vẻ mặt Đường Lan Chi kiên định, “Uyển Uyển, đây là cách duy nhất con đi ra ngoài!, còn đứa nhỏ sao lại không có, phải xem năng lực của bản thân Uyển Uyển, bọn họ không thể nào làm trò trước mặt quản giáo người ta, đi nhét đồ vào, cho nên, tất cả đều chỉ có thể dựa vào bản thân Cố Uyển Uyển, có thể tự do hay không, đánh cuộc lần nữa.
Nước mắt Cố Uyển Uyển chảy xuống, nhưng Đường Lan Chi lại không hề mềm lòng, cô ta bất đắc dĩ nhìn về phía Bạch Dược Quân, hy vọng cuối cùng đặt lên trên người Bạch Dược Quân, nhưng Bạch Dược Quân chỉ thản nhiên, “Uyển Uyển, đây là cơ hội duy nhất của cháu, vé xe của chú và mẹ của cháu là ngày mốt, nếu cháu không thể đi ra đúng thời hạn, chúng chú sẽ trực tiếp ngồi xe quay về tỉnh thành.
Trong đầu Cố Uyển Uyển vang lên tiếng ầm ầm, cảm thấy bầu trời sập xuống, cô ta ngóng trông mẹ cuối cùng cũng tới, lại mang đến cách làm như thế cho cô ta, để cô ta tự nghĩ cách bỏ con ra.
Nhưng mà!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây