Cố Vệ Cường khoác tạp dề vội chạy từ trong nhà tới, trên tay anh ấy còn cầm cái vá sắt lớn, trên vá sắt còn dính trứng hoa, không nhìn ra được bộ dáng nhã nhặn như thường chút nào, ngược lại vẻ mặt hung ác, nổi giận đùng đùng: “Người nào? Con rùa nào dám ức hiếp con gái tôi?
Đông Đông cũng bị ba nhà mình dọa cho, cậu bé chỉ vào Lục Diễn, nhỏ giọng: “Là chú ấy!!!, Cố Vệ Cường liếc mắt thì thấy con gái mình ở trên lưng một người xa lạ, mắt anh ấy trừng lên, cắm vá sắt lên bên hông tạp dề, đón lấy An An từ trên người Lục Diễn, xem xét cẩn thận, rồi mới mở miệng: “Con gái, không sao chứ!
An An nửa tựa trên người Cố Vệ Cường, lắc đầu: “Ba, ba đừng dọa người ta, con gặp kẻ bắt cóc ở trong núi, là người ta đã cứu con.
Hiểu lầm, hiểu lầm lớn, anh ấy cho rằng con gái nhà mình bị chiếm tiện nghi.
Cố Vệ Cường nở nụ cười gượng gạo, thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, anh ấy rất tự nhiên móc từ trong túi quần ra một bao Đại Tiền Môn, đưa tới: “Cậu nhóc, cảm ơn cháu đã cứu con gá nhà chú, chẳng biết quý danh cháu? Đi nhà của chú ăn bữa cơm trưa đi., dù sao giao thiệp với bên ngoài, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói lời ma quỷ hiệu quả cũng càng ngày càng sâu, da mặt cũng không phải dày bình thường, nếu đặt vào người thường, lúc này còn không biết xấu hổ thế nào nữa! Đến Cố Vệ Cường ở đây, miệng mồm hé ra, lúc đầu xem ân nhân như kẻ xấu, còn muốn mời vào nhà ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây