Lúc này, bà Đinh bỏ quần áo trên tay xuống, chạy tới chỗ bàn trà nhỏ, ngồi xổm người xuống, lấy từ dưới gầm bàn ra khá nhiều thứ mới mẻ.
Một lọ sữa mạc nha, nho khô, táo đỏ khô, thậm chí còn cả một hộp dâu tây tươi. Phải biết rằng, bây giờ mua đồ ở huyện Thái Tùng vẫn cần dùng phiếu, Lục Diễn có thể kiếm được nhiều phiếu lương chỉ trong khoảng thời gian ngắn thế này cũng không dễ dàng gì!
Bà Đinh ngồi xổm người xuống, bày hết mấy thứ này lên trên mặt bàn, cười vui vẻ nói: “An An à! Cháu tìm được người bạn trai rất tốt! Nhờ đó mà bà được dính ánh sáng của cháu."
An An ngừng gấp quần áo, xấu hổ đỏ bừng mặt lên, cô cắn cắn môi, nhẹ giọng nói: “Bà ơi, đây đều là thứ chúng cháu nên biếu bà."
Bà Đinh bật cười xua xua tay nói: “Cậu nhóc Diễn đó thật sự rất tốt, cậu ấy giúp chúng ta rất nhiều việc, chờ hôm nào cậu ấy có thời gian rảnh, cháu mời cậu ấy về nhà chúng ta ăn một bữa cơm đi." Lục Diễn hỗ trợ bọn họ đều vì nể mặt An An, chưa kể anh còn gửi rất nhiều đồ tới. Bọn họ là người thân của đàng gái, cũng không thể ăn chùa mãi được. Ai cũng hiểu đạo lý có qua có lại mới toại lòng nhau, người ta tặng quà, bọn họ cũng phải đáp lễ, nếu không sẽ thành cái gì? Nếu cứ tham lam chỉ biết nhận, có khác nào bôi xấu An An?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây