Về phần An An, Lục Diễn và cô giáo Tôn cũng không ngoại lệ, tất cả mọi người đều im lặng không nói gì, cứ vậy đổ dồn sự chú ý vào trên người ông Lý và bà Đinh. Ông Lý cảm thấy, bộ xương già của mình đã sắp bị mấy đôi mắt ở đây chọc thủng.
Ông ấy rời tay khỏi cổ tay của bà Đinh, lại đứng dậy đưa tay lật mí mắt của bà Đinh, cậy miệng bà ấy ra, kiểm tra đầu lưỡi của bà ấy. Sau đó, ông ấy nhận lấy khăn tay Đông Đông đưa tới, con người của ông Lý rất cẩn thận, mỗi lần khám bệnh cho bệnh nhân xong, ông ấy đều có thói quen lau tay bằng khăn tay ngâm nước bạc hà, tê dại, mát lạnh, mùi hương đó cũng rất dễ chịu.
Trong lúc ông Lý cầm khăn tay lau tay, cả phòng bệnh chìm trong trạng thái tĩnh lặng. Mấy người An An đều nín thở đưa mắt nhìn ông ấy. Lục Diễn thấy mọi người đều không lên tiếng hỏi, biết ông Lý lại đang thừa nước đục thả câu. Anh dẫn đầu phá vỡ sự an tĩnh, thúc giục nói: “Ông ơi! Tình hình của bà Đinh thế nào rồi?"
Lục Diễn gọi theo An An, cũng thân thiết gọi bà ấy là bà giống như An An. Người lớn tuổi thường thích những thanh niên tràn đầy sức sống, đặc biệt là cậu thanh niên đẹp trai hay tự nhiên như ở nhà mình này. Có thể nói, ngay từ đầu bà Đinh đã chấp nhận Lục Diễn.
Vì vậy, bình thường bà Đinh đối xử với với Lục Diễn rất tốt! Lúc ở nhà, bà ấy thường ngoài sáng trong tối nói tốt về Lục Diễn ở trước mặt Cố Vệ Cường. Con người của Lục Diễn cũng giống như An An, ai tốt với anh, anh sẽ đối xử tốt gấp đôi với người ta. Anh thật lòng đối xử với bà Đinh như trưởng bối nhà mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây