Mới đầu, cô ta còn kêu la ầm ĩ, sau đó bị An An nhét chiếc khăn tay vào miệng, cô ta nhất thời không thể phát ra tiếng, chỉ có thể kêu ô ô, không có bất cứ tác dụng gì.
Không hiểu tại sao, lúc này Cố Uyển Uyển đã nhổ được khăn tay ra, cô ta rưng rưng nước mắt nhìn Lục Diễn, cầu cứu: “Anh Lục ơi, anh mau cứu em với!" Cố Uyển Uyển vẫn luôn góc nghiêng của mình là quyến rũ nhất.
Chỉ là cô ta đã quên mất mình đang chật vật như thế nào, một bên mặt sưng vù như chiếc bánh bao, một bên khác lại rỉ máu, nhìn không thể nói là đẹp được, chứ đừng nói là quyến rũ.
Lục Diễn bị tiếng gọi anh Lục này làm cho buồn nôn, anh cau chặt mày lại, lạnh lùng nói: “Không quen!"
"Anh quên em rồi à? Em là em gái của Cố An An!" Cố Uyển Uyển vội vàng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây