An An đi ở phía trước, cô dẫn đường này, quanh năm chưa từng có người đi, xung quanh đều là bụi cây lớn, cô cầm lưỡi dao, không ngừng chém lùm cây phía trước, một số trên bụi cây còn mang theo gai ngược, đâm tới trên tay, cho dù từng tia máu, An An cũng như không thấy được, chỉ cứ cắm đầu đi về phía trước.
Râu quai nón phía sau, từng bước ép sát.
Cô căn bản không có bất kỳ chỗ trống nào để trốn chạy.
Tiếp tục như vậy không được.
Lưỡi dao trên tay cô vung cũng chậm một ít, nhìn vết chân trên đất, cho thấy rõ là dấu chân của lợn rừng, một dấu chân, một dấu chân, giẫm lên ổ tuyết, để lại vết tích nặng nề.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây