Đối với Cố Vệ Cường mà nói, ông ấy không bận tâm về việc nuôi thêm một cô con gái kế, nhưng lại để ý cô giáo Tôn sẽ nghiêng về một phía, đối xử không công bằng.
Tất nhiên cô giáo Tôn chú ý tới ánh mắt Cố Vệ Cường nhìn mình có thêm thứ gì đó, bà ấy kiên định gật đầu.
Đi vào trong nhà, trên mặt đất là một đống đồ sứ vỡ nát, đây là chồng chén mà cô giáo Tôn làm rơi vỡ khi nghe tin Đinh Hiểu Hiểu trở về, An An muốn lấy cây chổi quét sạch, lại bị Lục Diễn đoạt lấy, anh an ủi nói: “Em ngồi trước đo. An An hơi cảm động, đây là nhà của mình, nhưng có nhiều khi, Lục Diễn cũng coi nơi này là nhà của minh, đảo khách thành chủ mà chăm sóc cho cô.
Chỉ là cô giáo Tôn sao có thể để Lục Diễn quét rác được, huống chi, đây còn là chồng chén mà bà ấy đã làm vỡ trước đó, bà ấy đoạt lấy cây chổi trong tay Lục Diễn, thành thạo quét dọn sạch sẽ nền nhà.
Bà ấy nói với Cố Vệ Cường: “Sư phụ Cố, mọi người ăn cơm tước đi, em và Hiểu Hiểu nói mấy câu đã! Nói xong, bà ấy mang theo Hiểu Hiểu vào trong phòng, lúc này cô giáo Tôn cũng xem như đã suy nghĩ cẩn thận, bà ấy trực tiếp nói rõ: “Hiểu Hiểu! Mẹ không hỏi con trước đó đã sống ở đâu, nhưng nếu đã trở về, vậy thì con cứ quên hết tất cả những chuyện trước kia đi, yên ổn sống ở đây với mẹ. Dừng một chút lại nói: “Có một chuyện mẹ phải nói rõ ràng với con, con cũng thấy tình huống hiện tại của mẹ, mẹ đã tái giá gả cho sư phụ Cố, thân phận nữ giả nam thành ba của con năm đó khẳng định là không dùng được nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây