Bình thường Tôn Hồng Mai là một người rất có chủ kiến, nhưng khi gặp Đinh Hiểu Hiểu, cả người bà ấy đều luống cuống, rối như cuộn chỉ, nghe thấy Cố Vệ Cường đưa ra ý kiến cho bà ấy, lập tức giống như gặp được người tâm phúc, vội vàng kéo tay Đinh Hiểu Hiểu, dỗ về nhà: “Hiểu Hiểu! Đi về nhà của chúng ta nào!
Những người xem bên cạnh mặc dù có chút nghi hoặc lời của Đinh Hiểu Hiểu nói, nhưng đến cùng cũng không ai đặt ở trong lòng, dù sao đứa bé này cũng đã bỏ đi nhiều năm như vậy, bây giờ trở lại thì lại ăn mặc loại quần áo như thế nào, hơn nữa ngay cả mẹ của mình mà cũng không nhận rõ, nói không chừng là bị tâm thần rồi!
Còn không phải sao! Cô gái nhà bình thường nào có ai ăn mặc như vậy ra cửa đâu? Bên cạnh có không ít hàng xóm hóng hớt vây xem, đều ồ ạt che mắt của con cháu mình lại, không cho chúng nó xem mấy đồ dơ bẩn kia.
Chỉ là cô giáo Tôn muốn đưa Đinh Hiểu Hiểu về, Đinh Hiểu Hiểu lại không muốn, cô ta lập tức vứt tay của cô giáo Tôn ra, liếc mắt một cái đã chú ý tới Lục Diễn ở bên cạnh An An, lúc nãy sau khi An An khó xử được Cố Vệ Cường giải vây cho, cô đã hơi lùi về sau một chút, chừa ra một vị trí, để bản thân đứng ở bên cạnh Lục Diễn, hai người kề sát tai nhau, rõ ràng từ người ngoài nhìn vào là thấy, quan hệ của bọn họ cũng khá gần gũi.
Đột nhiên Đinh Hiểu Hiểu chỉ vào Lục Diễn, yêu cầu: “Con muốn anh ấy bế con về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây